MÓN NÀO CŨNG CÓ

Thứ Hai, 4 tháng 5, 2009

Barca = Real + 7: Xong Liga, giờ là Champions League!

Cuộc đua tại Liga coi như đã kết thúc sau ván tennis theo phong cách Rafael Nadal ở Bernabeu. Giờ là lúc tất cả ngóng đợi Pep Guardiola cùng các học trò sẽ tiếp tục làm nên điều kỳ diệu trong chuyến hành quân tới London vào giữa tuần này.

Theo dõi trận "Siêu kinh điển" lần này, Guus Hiddink hẳn đã phải giật mình kinh hãi. Những ngày qua, HLV người Hà Lan chắc chắn không thể không có lúc nghĩ tới việc cho Chelsea của ông chơi một trận tưng bừng với Barca ở Stamford Bridge sau khi đã chịu đủ lời chỉ trích về lối phòng ngự tiêu cực ở Nou Camp. Nhưng giờ thì Hiddink đã có thể mạnh dạn xóa sạch những ý nghĩ "bốc đồng" ấy ra khỏi đầu rồi.

Nếu ở Stamford Bridge, Terry và các đồng đội tiếp tục lựa chọn lối chơi phòng ngự chặt chẽ đến tiêu cực như họ đã làm trong trận lượt đi, chắc chắn là cũng chẳng còn mấy người dám lớn tiếng chê trách. Bởi đá với Barca lúc này mà quyết chơi đôi công thì chỉ đồng nghĩa với thảm họa. Không tin, cứ nhìn vào hình ảnh bi thảm của Real Madrid sau trận "Siêu kinh điển" mà họ "dám" định làm chủ thì rõ.

Real chết vì mơ mộng

Trong chuỗi trận thăng hoa từ sau "Siêu kinh điển" lượt đi tới trước "Siêu kinh điển" lượt về - bất bại 18 trận, và thắng tới 17 trong số đó, hàng công của Real Madrid, với những Robben, Raul, "Hunter", Higuain hay Marcelo, đã chơi không tồi, ghi tới 44 bàn thắng và tạo ra không ít những trận thắng hủy diệt (6-1 trước Betis, 5-2 trước Bilbao...). Nhưng suy cho cùng, nền tảng của sự thăng hoa ấy vẫn là sự chắc chắn nơi hàng thủ (chỉ để lọt lưới 8 bàn), có được nhờ việc Ramos trả Real về lại với sơ đồ 4-4-2, thay vì biến thể của 4-3-3 như dưới thời Schuster, với cặp tiền vệ trung tâm Gago và Diarra chỉ chuyên tâm vào nhiệm vụ phòng ngự. Nhờ triết lý đề cao phòng thủ ấy, Real của Ramos đã suýt cầm hòa, thậm chí là thắng, Barca ngay ở Nou Camp, trong thời điểm đối thủ thăng hoa tột độ còn họ phải đối diện với muôn vàn khó khăn.


Barca ăn mừng chiến thắng hủy diệt 6-2 trước Real Madrid

Ở lần tái ngộ này, gió đã đổi chiều - Barca gặp muôn vàn khó khăn còn Real Madrid đang thăng hoa tột độ, và chính điều đó đã gieo vào đầu Ramos những ảo mộng. Những ảo mộng chết người. Nếu thực tế, Ramos đã chỉ đạo các học trò lùi hết về sân nhà để thiết lập thế trận phòng ngự phản công khó chịu như trận lượt đi sau tình huống Higuain đánh đầu mở tỉ số. Chứ không xua quân tiếp tục tiến lên để "ăn tươi nuốt sống" một Barca mà ông cho rằng đã mỏi mệt lắm rồi (trước trận, Ramos còn lớn tiếng khuyên Guardiola nên xoay vòng lực lượng cho khéo), để rồi "chết" vì để lộ quá nhiều khoảng trống phía sau. Trong bàn gỡ của Henry, bước ngoặt của trận đấu, đúng là Messi đã chích bóng quá khéo còn Henry đã dứt điểm quá "lạnh", nhưng nếu Sergio Ramos không đứng quá cao, hai khoảnh khắc thiên tài ấy đã chẳng có cơ hội xuất hiện.

Chính việc bị gỡ quá nhanh, chỉ sau có 4 phút (Higuain mở tỉ số ở phút 14, phút 18 Henry gỡ hòa), đã khiến các cầu thủ Real rơi vào trạng thái chưng hửng, để rồi bất động hết trong tình huống chống phạt góc mà bình thường họ vẫn làm rất tốt, để cho Puyol thoải mái đánh đầu nâng tỉ số lên 2-1. Và một khi Barca đã nắm được lợi thế về điểm số, việc họ ghi thêm 2 bàn, 3 bàn rồi 4 bàn là một kết cục không hề gây bất ngờ. Kết quả thắng 6-2 nghiêng về phía những vị khách đến từ Catalunya đúng là nghe rất phi thực tế, nhưng vẫn còn ít phi thực tế hơn nhiều so với những toan tính của Juande Ramos. Giờ mới thấy oan cho Bernd Schuster. Xem ra, HLV người Đức, bị sa thải vì dám nói rằng "đánh bại Barca là điều không thể" và "đây sẽ là mùa giải của họ", mới chính là người thực tế nhất.

Sự lãng mạn và mộng mơ từng nâng đỡ bước chân Real trong cuộc bám đuổi không tưởng suốt 5 tháng qua, rốt cuộc lại trở thành tác nhân khiến giấc mơ của Real tan tành đúng vào lúc họ tiến gần tới nó nhất. Đúng là oan nghiệt!

Xong một mục tiêu

Một năm trước, cũng ở Bernabeu, Barca đã phải trải qua những giây phút nhục nhã chưa từng có khi trước trận thì phải đứng xếp thành hai hàng chào đón các cầu thủ Real Madrid, lúc ấy đã là những nhà tân vô địch Liga, còn sau trận lại phải lủi thủi ra về cùng thảm bại 1-4. Dù kịch bản "hành lang vô địch" đã không xảy ra, nhưng không thể vì thế mà nói rằng màn trả thù của những người Barca là không ngọt ngào. Vừa khiến đối phương phải nhận một trong những thất bại tệ hại nhất trong lịch sử ở Bernabeu (và tệ hại nhất trong lịch sử "Kinh điển"), vừa dập tắt hi vọng bám đuổi của họ, vừa từ đó gần như đặt tay vào chức vô địch Liga, đồng thời tự tạo ra cú hích về tâm lý trước chuyến đi lành ít dữ nhiều tới Stamford Bridge, giới cule khó có thể chờ đợi nhiều hiệu ứng hơn chỉ từ một trận thắng. Những nỗi lo về cuộc khủng hoảng hàng thủ trước trận lượt về với Chelsea cũng giảm bớt khi mà Pique chẳng những thi đấu xuất sắc trong phòng ngự, mà thậm chí còn ghi được bàn thắng!

Tạo được khoảng cách 7 điểm (thực ra là 7,5 do Barca vượt trội Real về thành tích đối đầu) trong thời điểm giải chỉ còn 4 vòng, Barca coi như đã giải quyết được mục tiêu Liga. Giờ là lúc họ có thể dồn toàn lực cho mục tiêu Champions League. Này Stamford Bridge, này Chelsea, này Hiddink, Barca đang tới đây...
Theo The Thao & Van Hoa

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét